bán gấp lô đất xây dựng liên kế tại hẻm 27 Lê Hồng Phong, P4, Đà Lạt. Lô đất nằm thế lợi hầm, phù hợp xây khách sạn khai thác tối đa số phòng
-Diện tích: 102m (5*20)
-Hướng: Nam
-Đường: lộ giới 8m
-KIến trúc xây dựng: liên kế sân vườn, mật độ XD 80%
-Giá: 7ty2 (thương lượng)
-Vị trí: nằm ở ngay trung tâm thành phố, thuận lợi cho việc kinh doanh du lịch. nghỉ dưỡng. View đẹp vĩnh viễn.

 

Nguồn: Mua bán đất Đà Lạt giá rẻ - 5 bước phải làm

Xem thêm:

mua bán đất Đà Lạt giá rẻ

Thịnh Phát 88

căn hộ xanh

Charm City Bình Dương

Tecco Felice Homes

Bán 102m2 đất đường Lê Hồng Phong, TP Đà Lạt, giá 7.2 tỷ

bán gấp lô đất xây dựng liên kế tại hẻm 27 Lê Hồng Phong, P4, Đà Lạt. Lô đất nằm thế lợi hầm, phù hợp xây khách sạn khai thác tối đa số phòng
-Diện tích: 102m (5*20)
-Hướng: Nam
-Đường: lộ giới 8m
-KIến trúc xây dựng: liên kế sân vườn, mật độ XD 80%
-Giá: 7ty2 (thương lượng)
-Vị trí: nằm ở ngay trung tâm thành phố, thuận lợi cho việc kinh doanh du lịch. nghỉ dưỡng. View đẹp vĩnh viễn.

 

Nguồn: Mua bán đất Đà Lạt giá rẻ - 5 bước phải làm

Xem thêm:

mua bán đất Đà Lạt giá rẻ

Thịnh Phát 88

căn hộ xanh

Charm City Bình Dương

Tecco Felice Homes

Đọc thêm..

81 thủ tục cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến đã loan tỏa tới các phường, quận, sở của Hà Nội

Bằng những cách làm đổi mới, sáng tạo, đến nay chính quyền điện tử ở các địa phương từng bước hoàn thiện, phát huy hiệu quả trong phục vụ người dân và doanh nghiệp (DN), tạo đột phá trong cải cách hành chính thông qua việc cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến.
 

 


Thống kê cho thấy, từ đầu năm đến nay, Hà Nội đã khai triển đồng bộ cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến tới 168 phường, 12 quận và 10 sở. Hiện, toàn thành phố có 391 dịch vụ công trực tuyến chừng độ 3 và 4. Hệ thống cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến của Hà Nội đã có hơn 5,2 triệu lượt người truy cập, tỷ lệ hồ sơ giao tế qua mạng đạt hơn 94%.

Từ Hà Nội - "trái tim" của cả nước, mô hình chính quyền điện tử đã được "nhân rộng" ở nhiều địa phương với những cách làm hay, sáng tạo. Chẳng hạn, Đồng Nai đã phát triển chính quyền điện tử trên Zalo - một sản phẩm công nghệ của Việt Nam có hơn 70 triệu người dùng. Theo đó, người dân có thể sử dụng Zalo để cập nhật thông báo về tình trạng xử lý hồ sơ, nhận biên nhận điện tử. Đồng Nai còn dùng account Zalo liên kết với tổng đài 1022 để tiếp thu những câu hỏi và trả lời trực tiếp cho người dân.

Hay, năm 2017, Lào Cai là một trong những tỉnh trước nhất của cả nước khai triển hiệu quả việc thuê dịch vụ công nghệ thông tin và triển khai sâu rộng đồng bộ ba phần mềm chính quyền điện tử dùng chung liên thông trên cả ba cấp tỉnh, huyện, xã và kết nối với Chính phủ. Hệ thống cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến của Lào Cai được tích hợp với hệ thống một cửa điện tử giúp công khai tiến độ giải quyết hồ sơ của người dân, DN với trung bình hơn 80% số hồ sơ thủ tục hành chính được trả trước vận hạn.

Chính quyền điện tử là xu thế tất yếu và đang được triển khai mạnh mẽ ở nhiều nhà nước. Ở thời đại bùng nổ công nghệ thông báo và mạng internet được dùng phổ biến, việc "điện tử hóa" thông tin, các quy trình, thủ tục, giao thiệp giữa các cơ quan quốc gia với nhau, giữa quốc gia với công dân, với DN đã đưa công cuộc canh tân hành chính chuyển biến mạnh mẽ, làm "phẳng" dần khoảng cách đối thoại giữa người dân với các cơ quan công quyền.

Theo Báo cáo từ Liên Hiệp quốc, năm 2016, Việt Nam xếp thứ 89/193 trên thế giới về chỉ số phát triển Chính phủ điện tử, tăng 10 hạng so với năm 2014, đứng thứ 6 trong ASEAN. Trong đó, chỉ số thành phần về cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến tại Việt Nam xếp hạng thứ 4 trong khu vực Đông Nam Á. Hy vọng với kiên tâm của các địa phương trong việ cthực hiện quyết nghị 36a/NĐ-CP về Chính phủ điện tử, Việt Nam sẽ tiếp chuyện nâng chỉ số phát triển chính phủ điện tử lên thứ 80 trong năm 2017 và lên thứ 70 vào năm 2020, cũng như hiện thực hóa việc xây dựng nền hành chính đương đại qua cổng cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến.

Xem thêm:

 

81 thủ tục cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến đã loan tỏa tới các phường, quận, sở của Hà Nội

81 thủ tục cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến đã loan tỏa tới các phường, quận, sở của Hà Nội

Bằng những cách làm đổi mới, sáng tạo, đến nay chính quyền điện tử ở các địa phương từng bước hoàn thiện, phát huy hiệu quả trong phục vụ người dân và doanh nghiệp (DN), tạo đột phá trong cải cách hành chính thông qua việc cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến.
 

 


Thống kê cho thấy, từ đầu năm đến nay, Hà Nội đã khai triển đồng bộ cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến tới 168 phường, 12 quận và 10 sở. Hiện, toàn thành phố có 391 dịch vụ công trực tuyến chừng độ 3 và 4. Hệ thống cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến của Hà Nội đã có hơn 5,2 triệu lượt người truy cập, tỷ lệ hồ sơ giao tế qua mạng đạt hơn 94%.

Từ Hà Nội - "trái tim" của cả nước, mô hình chính quyền điện tử đã được "nhân rộng" ở nhiều địa phương với những cách làm hay, sáng tạo. Chẳng hạn, Đồng Nai đã phát triển chính quyền điện tử trên Zalo - một sản phẩm công nghệ của Việt Nam có hơn 70 triệu người dùng. Theo đó, người dân có thể sử dụng Zalo để cập nhật thông báo về tình trạng xử lý hồ sơ, nhận biên nhận điện tử. Đồng Nai còn dùng account Zalo liên kết với tổng đài 1022 để tiếp thu những câu hỏi và trả lời trực tiếp cho người dân.

Hay, năm 2017, Lào Cai là một trong những tỉnh trước nhất của cả nước khai triển hiệu quả việc thuê dịch vụ công nghệ thông tin và triển khai sâu rộng đồng bộ ba phần mềm chính quyền điện tử dùng chung liên thông trên cả ba cấp tỉnh, huyện, xã và kết nối với Chính phủ. Hệ thống cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến của Lào Cai được tích hợp với hệ thống một cửa điện tử giúp công khai tiến độ giải quyết hồ sơ của người dân, DN với trung bình hơn 80% số hồ sơ thủ tục hành chính được trả trước vận hạn.

Chính quyền điện tử là xu thế tất yếu và đang được triển khai mạnh mẽ ở nhiều nhà nước. Ở thời đại bùng nổ công nghệ thông báo và mạng internet được dùng phổ biến, việc "điện tử hóa" thông tin, các quy trình, thủ tục, giao thiệp giữa các cơ quan quốc gia với nhau, giữa quốc gia với công dân, với DN đã đưa công cuộc canh tân hành chính chuyển biến mạnh mẽ, làm "phẳng" dần khoảng cách đối thoại giữa người dân với các cơ quan công quyền.

Theo Báo cáo từ Liên Hiệp quốc, năm 2016, Việt Nam xếp thứ 89/193 trên thế giới về chỉ số phát triển Chính phủ điện tử, tăng 10 hạng so với năm 2014, đứng thứ 6 trong ASEAN. Trong đó, chỉ số thành phần về cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến tại Việt Nam xếp hạng thứ 4 trong khu vực Đông Nam Á. Hy vọng với kiên tâm của các địa phương trong việ cthực hiện quyết nghị 36a/NĐ-CP về Chính phủ điện tử, Việt Nam sẽ tiếp chuyện nâng chỉ số phát triển chính phủ điện tử lên thứ 80 trong năm 2017 và lên thứ 70 vào năm 2020, cũng như hiện thực hóa việc xây dựng nền hành chính đương đại qua cổng cung cấp phần mềm dịch vụ công trực tuyến.

Xem thêm:

 

Đọc thêm..

Các lợi ích của hệ thống ERP tốt nhất giúp doanh nghiệp vận hành hiệu quả

Phần mềm ERP tốt nhất xuất hiện để cung cấp cho các doanh nghiệp ngày một vận hành hiệu quả hơn. Một phần mềm ERP tốt nhất luôn là cánh tay phải đắc lực của các công ty vì nó có nhiều lợi.:
 


 

 

  • Xếp đặt hợp lý các luồng công việc
  • Giúp tương trợ dịch vụ khách hàng của công ty tốt hơn
  • Cung cấp các số liệu thống kê theo thời kì thực, cung cấp một mô hình bán hàng, cash flow rõ ràng.
  • đảm bảo việc xử lý nhanh chóng các thông báo, do đó làm giảm rất nhiều các thủ tục giấy tờ.
  • Phần mềm ERP khá thích hợp với các hoạt động xuyên nhà nước hoặc toàn cầu, kết hợp với các công ty có quy mô hoạt động rộng khắp hoặc các công ty đa nhà nước

 

 


Một trong các phân hệ quan yếu của phần mềm ERP tốt nhất là:

Phân hệ quản lý tài chính

 Quản lý tài chính “lành mạnh” là một thành phần thế tất của giải pháp ERP tốt nhất. Phân hệ quản lý tài chính cung cấp một số lợi ích. Nó bảo đảm rằng các công ty tuân thủ các yêu cầu tài chính, kế toán và thuế. Ngoài ra, các nhà quản lý có thể tăng hiệu suất tài chính với thời kì thực để theo dõi, cải thiện dòng chảy của tiền và duy trì các bẩm tài chính chuẩn xác và kịp thời.

Phân hệ quản lý nguồn nhân lực

Với phần mềm ERP tốt nhất hiện tại, các giải pháp đã được phát triển và vượt ra khỏi ranh giới của HRM. Giải pháp mới này có thể xử lý số lượng công việc đa dạng như quản lý nhân lực, lập kế hoạch, tuyển dụng, đánh giá hiệu suất làm việc, thời kì, và nhiều hơn thế. Ngoài ra, phân hệ này cũng giúp cung cấp cái nhìn sâu sắc hơn về qui trình HR.

Phân hệ quản lý chuỗi cung ứng

Trong thị trường cạnh tranh khốc liệt như hiện nay, phân hệ ERP tốt nhất này thì cần thiết cho một công ty để đánh giá chuẩn xác nhu cầu, tình trạng cung ứng, sản xuất, hậu cần và phân phối. Không làm như vậy có thể có ảnh hưởng xấu đến hoạt động của công ty và có thể bị quên lãng các mối quan hệ với nhà cung cấp hoặc nhà phân phối.

Phân hệ quản lý quan hệ khách hang

Khách hàng là tài sản có giá trị nhất của bất cứ công ty nào và không một công ty nào có đủ quả cảm để làm mất thứ tài sản này. Nếu công ty bạn có một dữ liệu khách hàng đồ sộ và nó trở thành khó khăn để giải quyết nhu cầu của họ đúng hẹn. Phân hệ quản lý khách hàng ERP tốt nhất đảm bảo dòng chảy thông tin giữa các hàng ngũ bán hàng giải quyết các nhu cầu của mình và đội ngũ tiếp thì hiểu được sở thích và nhu cầu của khách hàng trong quá vãng, ngày nay và tương lại

Có khả năng tích hợp với phần mềm hãng thứ 3

Không phải lúc nào 2 công ty cũng có phương thức hoạt động giống nhau, mà ngay cả khi có có đi chăng nữa, dịp để các công ty có các hoạt động nghiệp vụ hoặc yêu cầu độc nhất vô nhị đó giống nhau không phải là nhiều. Do đó điều quan trọng hàng đầu là phần mềm ERP tốt nhất có khả năng mở rộng với các phần mềm hiện có trong doanh nghiệp mà không có bất cứ chướng ngại nào.

Tuy vậy, cũng phải nói rằng ERP tốt nhất cũng có một vài nhược điểm. Với mức độ phức tạp, để khai triển một phần mềm ERP tốt nhất cần phải có một lượng lớn thời gian và tiền bạc, điều này có thể ảnh hướng đến môi trường làm việc của công ty.

Tuy nhiên, lợi thế của phần mềm ERP tốt nhất nhiều hơn những hạn chế. Phần mềm này đã trở nên hữu ích và cấp thiết trong các lĩnh vực liên lạc vận chuyển, dịch vụ, bất động sản, xây dựng, ngành công nghiệp sản xuất, phần phối và hệ thống bán lẻ…

Để có một giải pháp ERP tốt nhất các công ty nên tìm hiểu kỹ lưỡng các tùy chọn và cân nhắc dựa vào các tính năng và khả năng hiệu dụng của phần mềm trong khi ứng dụng vào công ty.

Xem thêm:

 

 

 

Các lợi ích của hệ thống ERP tốt nhất giúp doanh nghiệp vận hành hiệu quả

Các lợi ích của hệ thống ERP tốt nhất giúp doanh nghiệp vận hành hiệu quả

Phần mềm ERP tốt nhất xuất hiện để cung cấp cho các doanh nghiệp ngày một vận hành hiệu quả hơn. Một phần mềm ERP tốt nhất luôn là cánh tay phải đắc lực của các công ty vì nó có nhiều lợi.:
 


 

 

  • Xếp đặt hợp lý các luồng công việc
  • Giúp tương trợ dịch vụ khách hàng của công ty tốt hơn
  • Cung cấp các số liệu thống kê theo thời kì thực, cung cấp một mô hình bán hàng, cash flow rõ ràng.
  • đảm bảo việc xử lý nhanh chóng các thông báo, do đó làm giảm rất nhiều các thủ tục giấy tờ.
  • Phần mềm ERP khá thích hợp với các hoạt động xuyên nhà nước hoặc toàn cầu, kết hợp với các công ty có quy mô hoạt động rộng khắp hoặc các công ty đa nhà nước

 

 


Một trong các phân hệ quan yếu của phần mềm ERP tốt nhất là:

Phân hệ quản lý tài chính

 Quản lý tài chính “lành mạnh” là một thành phần thế tất của giải pháp ERP tốt nhất. Phân hệ quản lý tài chính cung cấp một số lợi ích. Nó bảo đảm rằng các công ty tuân thủ các yêu cầu tài chính, kế toán và thuế. Ngoài ra, các nhà quản lý có thể tăng hiệu suất tài chính với thời kì thực để theo dõi, cải thiện dòng chảy của tiền và duy trì các bẩm tài chính chuẩn xác và kịp thời.

Phân hệ quản lý nguồn nhân lực

Với phần mềm ERP tốt nhất hiện tại, các giải pháp đã được phát triển và vượt ra khỏi ranh giới của HRM. Giải pháp mới này có thể xử lý số lượng công việc đa dạng như quản lý nhân lực, lập kế hoạch, tuyển dụng, đánh giá hiệu suất làm việc, thời kì, và nhiều hơn thế. Ngoài ra, phân hệ này cũng giúp cung cấp cái nhìn sâu sắc hơn về qui trình HR.

Phân hệ quản lý chuỗi cung ứng

Trong thị trường cạnh tranh khốc liệt như hiện nay, phân hệ ERP tốt nhất này thì cần thiết cho một công ty để đánh giá chuẩn xác nhu cầu, tình trạng cung ứng, sản xuất, hậu cần và phân phối. Không làm như vậy có thể có ảnh hưởng xấu đến hoạt động của công ty và có thể bị quên lãng các mối quan hệ với nhà cung cấp hoặc nhà phân phối.

Phân hệ quản lý quan hệ khách hang

Khách hàng là tài sản có giá trị nhất của bất cứ công ty nào và không một công ty nào có đủ quả cảm để làm mất thứ tài sản này. Nếu công ty bạn có một dữ liệu khách hàng đồ sộ và nó trở thành khó khăn để giải quyết nhu cầu của họ đúng hẹn. Phân hệ quản lý khách hàng ERP tốt nhất đảm bảo dòng chảy thông tin giữa các hàng ngũ bán hàng giải quyết các nhu cầu của mình và đội ngũ tiếp thì hiểu được sở thích và nhu cầu của khách hàng trong quá vãng, ngày nay và tương lại

Có khả năng tích hợp với phần mềm hãng thứ 3

Không phải lúc nào 2 công ty cũng có phương thức hoạt động giống nhau, mà ngay cả khi có có đi chăng nữa, dịp để các công ty có các hoạt động nghiệp vụ hoặc yêu cầu độc nhất vô nhị đó giống nhau không phải là nhiều. Do đó điều quan trọng hàng đầu là phần mềm ERP tốt nhất có khả năng mở rộng với các phần mềm hiện có trong doanh nghiệp mà không có bất cứ chướng ngại nào.

Tuy vậy, cũng phải nói rằng ERP tốt nhất cũng có một vài nhược điểm. Với mức độ phức tạp, để khai triển một phần mềm ERP tốt nhất cần phải có một lượng lớn thời gian và tiền bạc, điều này có thể ảnh hướng đến môi trường làm việc của công ty.

Tuy nhiên, lợi thế của phần mềm ERP tốt nhất nhiều hơn những hạn chế. Phần mềm này đã trở nên hữu ích và cấp thiết trong các lĩnh vực liên lạc vận chuyển, dịch vụ, bất động sản, xây dựng, ngành công nghiệp sản xuất, phần phối và hệ thống bán lẻ…

Để có một giải pháp ERP tốt nhất các công ty nên tìm hiểu kỹ lưỡng các tùy chọn và cân nhắc dựa vào các tính năng và khả năng hiệu dụng của phần mềm trong khi ứng dụng vào công ty.

Xem thêm:

 

 

 

Đọc thêm..

Phục hổ thu đồ đệ

Sau núi Cửu Hoa Sơn có một nhà sư trẻ bước tới, người đó cưỡi con quái thú, đi men theo con đường nhỏ dọc bờ sông, phía trước có một đôi chim bay lượn dẫn đường. Đó là đôi gà vàng, sống đã được ngàn năm ở trên vách đá Cửu tử. Vị Hòa Thượng này tên gọi Kim Kiều Giác, mười một tuổi đã xuất gia làm Tăng, vốn là người có họ gần với quốc vương nước Tân La . Nghe nói người này là Địa Tạng giáng sinh, mới cưỡi quái vật qua đường biển tới Cửu Hoa Sơn khai lập ra Địa Tạng Vương đạo tràng. Con quái thú đó không phải con gì khác mà tên gọi là Độc Giác Thiểm Điện Thú. Con thú chớp điện một sừng tục gọi là Tứ Bất Tượng nhìn được xa, chạy được nhanh, tất cả các loài dã thú đều phải sợ nó. Cho nên cưỡi nó đi thường để phòng địch.

Hôm ấy, Kim Địa Tạng theo Kim Kê (gà vàng), đến Cửu Tử Nhai, vừa nhìn đã thấy đây quả là nơi tu hành rất tốt. Kim vừa đi vừa nhìn không ngớt lời khen ngợi. Khi Kim vừa đặt chân lên một tảng đá lớn, còn chưa đứng vững đã nghe một tiếng nổ vang trời, núi sụt lở xuống một nửa. Kim Kê sợ quá bay mất một con, còn một con thì co đầu rụt lại không dám động đậy. 

Độc Giác thú rất tinh nhanh, không chờ Kim Địa Tạng rơi xuống chân núi đã vội vàng chạy tới trước mặt phò Kim Địa Tạng bay vút lên trời, trong nháy mắt đã tới Thiên đài. Chưa đặt chân xuống đất đột nhiên gió yêu quái nổi dậy khắp bốn phương mây đen cuồn cuộn, cát bay đá chạy, sương mù đen kịt từng lớp. Chính trong lúc này, Kim Địa Tạng đã phát hiện ở trên vách đá có một hang núi lóe sáng. Độc Giác thú liền chui vào trong hang đặt chân. Trong hang có một chiếc đài đá, xán lạn đường hoàng, hang tuy không to nhưng quả là nơi tránh gió trú mưa tốt. Người lấy từ trong túi quyển kinh, đặt ở trên đài, rồi khoanh tay lại nhắm mắt đọc kinh.

Cứu tôi với! Cứu tôi với! - Đột nhiên từ nơi xa truyền lại tiếng kêu cứu. Liền theo sau đó là tiếng gió thổi, hổ gào kinh thiên động địa.

Kim Địa Tạng vội vàng ra khỏi động, nhìn về phía có tiếng hổ gào, thấy ở trên núi trước mặt có một con mãnh hổ đuổi theo một đứa trẻ con. Người xuất gia làm gì có đạo lý nhìn thấy người sắp chết mà không cứu! Nghĩ đến đây, Kim lập tức cưỡi lên con thú một sừng, kẹp chặt hai chân vào lưng thú nói:

- Đuổi!

Thú một sừng lập tức tung bốn vó bay lên trên không trung như người cưỡi mây đạp sương mù, đuổi theo mãnh hổ. Lúc này, đứa trẻ chạy thục mạng ở phía trước, mãnh hổ đuổi sát theo sau. Mắt nhìn, Kim thấy đứa trẻ sắp bị hổ ăn thịt, Kim Địa Tạng liền từ trên thú một sừng nhảy xuống, nói:

- Bắt con hổ dẫn lại gặp ta!

Thú một sừng liền nhằm thẳng vào mãnh hổ xông tới, một người hai thú chạy thành một sợi chỉ.

Đứa trẻ bị mãnh hổ đuổi đến mức mê man, phải chuyển hướng, lại nhìn thấy con quái thú một sừng cũng đuổi gấp, thật là sợ hết hồn hết vía. Chạy quanh mãi, quanh mãi, bỗng trước mắt xuất hiện một bức tường đá, chận mất đường đi. Mãnh hổ há hốc mồm to tướng đỏ lòm đầy máu chạy tới. Đứa trẻ sắp rơi vào miệng hổ. Bỗng một luồng chớp sáng, Độc giác thú uốn mình, đứng thẳng. Mãnh hổ vốn chẳng coi Độc Giác thú uốn mình, đứng thẳng. Mãnh hổ vốn chẳng coi Độc giác thú là cái thá gì, miệng hoác rộng gào to lên một tiếng, xô tới vồ. 

Độc giác thú hơi né mình sang một phía khiến cho hổ vồ hụt. Đứa bé sợ đến mức không biết tiến lên hay lùi xuống, không biết nên tránh về hướng nào. Lúc này, từ bức tường đá bỗng nhiên xuất hiện một cửa hang, đứa trẻ vội vàng nấp vào trong đó. Mãnh hổ nhìn thấy, lại sợ mất miếng mồi đã kề tận miệng, cũng lui vào trong hang theo đứa bé. Ai ngờ, không chui vào hang thì thôi, vừa chi vào thì mãnh hổ đã sợ hãi. Chỉ nhìn thấy một luồng ánh sáng vàng chiếu thẳng làm cho mãnh hổ không thể động đậy được nữa. Té ra là Kim Địa Tạng đã chờ sẵn ở trong hang. Kim Địa Tạng phất áo cà sa, nhìn vào mãnh hổ nói:

Nghiệt súc to gan! Cớ sao dám giết hại mạng người! Tiếng nói vừa buông, lại có một đạo hào quang vàng chói chiếu thẳng vào mãnh hổ. Một tiếng thét lạ lung, con mãnh hổ lông vằn vừa nhảy nhót hung dữ, bỗng chốc đã biến thành một con hổ đá, vĩnh viễn không động đậy được nữa.

Đứa bé nhìn thấy rõ ràng, hiểu rõ sự việc như thế nào, vội vã “lục cục” quỳ xuống trước mặt Địa Tạng, vái lạy lia lịa.

Kim Địa Tạng nhắm chặt đôi mắt, khoanh hai tay nói:

A Di Đà Phật! Về nhà đi thôi! Đứa bé nói:
Thành tâm tu hành, không kể lớn bé. Một ngày sư phụ không bằng lòng thì một ngày đồ đệ con không dám đứng dậy.

Kim Địa Tạng trả lời. Cứ xếp bằng ngồi trước mặt hổ đá, người chỉ nhắm mắt khoanh tay, miệng đọc chân kinh. Đứa bé đã quỳ suốt ba ngày ba đêm, không một lời kêu khổ. Kim Địa Tạng thấy đứa bé có tấm lòng thành mới mở miệng nói:

- Tuổi nhỏ lòng thành, ta nhận làm học trò. Hãy đứng dậy!

Địa Tạng nhìn thấy đứa bé mặt mày đoan chánh, đôi mắt có thần, cho nên đặt pháp danh cho nó là Đạo Minh.

Đứa bé vui mừng liền sụp lạy. Đứa bé này không phải ai khác đó chính là con trai đại tài chủ Mẫn Công ở Cửu Hoa sơn. Đó là đồ đệ đầu tiên mà Kim Địa Tạng thu nhận ở Cửu Hoa Sơn.

*

Sau khi Kim Địa Tạng thu nhận Đạo Minh, thấy đồ đệ này rất nghe lời, trong lòng rất vui mừng. Hôm đó, người căn dặn Đạo Minh không được ra ngoài, phải trông coi ở trong hang, tĩnh tâm dưỡng tính. Bản thân người xuống núi hóa duyên, chuẩn bị xây chùa.

Kim Địa Tạng khoác áo cà sa vừa ra khỏi hang đá đang định xuống núi thì có một ông lão bước thẳng tới, cong lưng vái lạy nói:

- Xin hỏi sư phụ, có nhìn thấy một đứa bé mặt tròn, mắt to không?

Kim Địa Tạng nhìn thấy ông lão mặc lụa đeo vàng, biết ngay là người giàu có liền chắp tay trả lời:

- A Di Đà Phật! Tìm nó có việc gì?

Ông lão này chẳn phải ai khác, mà chính là đại tài chủ Mẫn Công ở

Cửu Hoa Sơn. Mẫn Công nói:

Chẳng phải là sư phụ đã nhìn thấy nó rồi ư? Nó là con trai của tôi. Mấy ngày rồi nó chưa về, làm tôi lo sợ muốn chết. Xin hỏi sư phụ, hiện nay cháu ở đâu?

Kim Địa Tạng nói:

Đang ở trong hang.

Tại sao không ra ngoài? -Mẫn công hỏi.

Vì cháu đã xuất gia theo bần Tăng rồi. –Kim nói.

Xuất gia ư? Mẫn Công nghe vậy vô cùng tức giận nói: Tôi chỉ có một đứa con trai, chỉ dựa vào nó để kế truyền nòi giống, sao có thể xuất gia được? Mong cầu sư phụ, hãy tha cho con trai tôi về -Mẫn Công nói rồi vái lạy liền liền.

Kim Địa Tạng nói:

A Di Đà Phật! Bây giờ ông bắt nó trở về sợ rằng nó cũng không trở về đâu!

Mẫn Công vội “lục cục” quỳ xuống trước mặt Địa Tạng, van nài:

Con tôi còn bé, nó không thể xuất gia được. Tôi muốn con trai tôi trở về! -Sau đó ông cụ hướng vào trong hang gọi to:

Con ơi, về nhà với cha đi! Đôi mắt của mẹ con khóc sắp mù rồi! Con ơi! Có lẽ nào ngay đến cả gia đình con cũng không cần nữa. Cha van con, con hãy trở về nhà cùng với cha!

Đạo Minh ở trong hang nghe thế rất đau lòng, liền bước ra cửa hang quỳ xuống trước mặt người cha, đem chuyện gặp hổ được sư phụ cứu thoát, trước sau kể hết một lượt, lại nói rõ đã xuất gia rồi, quyết không về nhà nữa.

Mẫn Công biết con trai mình là một người nói một không hai, liền lại quỳ xuống gập đầu vái lạy Kim Địa Tạng nói:

Đại ân của sư phụ cứu sống con trai tôi, tôi quyết không dám quên. Cúi mong sư phụ đại từ đại bi tha cho con trai tôi trở về nhà, sư phụ cần gì tôi xin có nấy.

Kim Địa Tạng nói:

A Di Đà Phật! Tôi đã là người tu hành, không cần cái gì cả, chỉ muốn mượn ở quý sơn đây một miếng đất để dựng chùa, đã là mãn nguyện lắm rồi.

Mẫn Công nói:

Được! Được! Được! Ơn cứu sống con trai tôi của ân sư, đang không biết đền đáp như thế nào, đừng nói một miếng đất, dù có cần trăm miếng, ngàn miếng cũng xin tùy tiện. Chín mươi chín ngọn núi này đều thuộc tôi quản lý. Ân sư nhìn ưng chỗ nào, cần bao nhiêu tôi cho bấy nhiêu.

Kim Địa Tạng nói:

Tôi chỉ cần một mảnh đất bằng chiếc áo cà sa thôi! Mẫn Công cảm thấy kỳ lạ nói:

Mảnh đất bằng chiếc cà sa thôi ư? Áo cà sa to được bao nhiêu? Ít ỏi quá! Để tôi dẫn ân sư đi chọn.

A Di Đà Phật!

Kim Địa Tạng đứng dậy định đi, trước mặt tự nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng thần. Người đi theo luồng ánh sáng thần ấy, Mẫn Công đi theo sau. Họ lên tới đầu ngọn núi, nhìn thấy luồng ánh sáng thần vòng quanh đầu núi một vòng, tiếp sau đó tỏa ánh sáng hào quang rực rỡ. Kim Địa Tạng cho rằng đây là thần linh tái hiện, đó là mảnh đất quý báu, liền luôn miệng niệm “Nam mô A Di Đà Phật” rồi hướng về bốn phương vái lạy liền liền.

Trái lại, Mẫn Công không nhìn thấy gì hết, chỉ thấy Kim Địa Tạng vái lạy tứ phương, cảm thấy rất kỳ quái, trong lòng nghĩ, có lẽ nào lão sư phụ nhìn thấy ở đây có vẻ hơi nhỏ một tí chăng?

Tức thì liền nói với Địa Tạng:

Thưa ân sư, ngọn núi này hơi bé quá phải không?

Không bé! Không bé! Kim Địa Tạng lại hỏi:

Nơi đây tên gọi là gì? Mẫn Công nói:

Nơi đây núi hoang ngọn nhỏ, làm gì có tên. Kim Địa Tạng nói:

Vừa ban nãy tôi nhìn thấy một luồng ánh sáng thần, vậy đặt tên là “Thần Quang Lĩnh” được không?

Thần Quang Lĩnh à?

Mẫn Công nói:

Được, được, được! Thế nhưng ngọn núi nhỏ này đã mấy đời nay chúng tôi đều không để ý tới, cũng chưa hề nhìn thấy thần quang, thế nhưng
đây không được rộng lắm, tôi nghĩ, có lẽ ân sư nên chọn mảnh đất khác thì tốt hơn.

Kim Địa Tạng nói:

Đây là Thần Quang bảo địa, hay là thí chủ còn có chút luyến tiếc chăng?

Mẫn Công vội nói:

Ân sư nói điều gì lạ thế chứ! Không phải là tôi luyến tiếc đâu, nếu trao ngọn núi nhỏ bé này cho ân sư, quả thật là tôi rất áy náy. Những chỗ tốt đẹp hơn nơi đây còn rất nhiều. Vì sao ân sư lại chỉ thích ở chỗ này? Có lẽ nào ân sư thật lòng chỉ muốn một mảnh đất bằng một áo cà sa?

Kim Địa Tạng nói:

Bần Tăng nói lời thật đó! Mẫn Công nói:

Vâng được! Vâng được! Xin tuân ý ân sư.

Thí chủ đã bằng long, chỉ cần mảnh đất bằng một áo cà sa, nhiều hơn một chú cũng không cần.

Kim Địa Tạng vừa nói vừa trải chiếc áo cà sa xuống, vặn mình một cái, áo bay lên không. Cà sa lập tức biến thành cái võng trời, bỗng chốc chụp kín hết cả chín mươi ngọn, lại còn chụp thêm cả một nửa thành Thanh Dương. Thành Hoàng lão gia nhìn thấy ánh sáng thần chiếu tới, sợ quá phải chạy ra ngoài thành. Cho nên miếu Thành Hoàng của Thanh Dương ở ngoại thành là vì lẽ đó. Ngọn Thần Quang cũng thành tên từ đó.

Mẫn Công nhìn thấy Kim Địa Tạng Phật pháp vô biên, vội vã sụp quỳ xuống đất vái lạy nói:

Ân sư bề trên xin nhận của đồ đệ một vái. Khẩn cầu sư phụ thu nhận con làm đồ đệ!

Và như vậy Mẫn Công đã là đồ đệ thứ hai của Kim Địa Tạng. “Tiên tiến sơn môn vi Trưởng lão”, (Ai đến cửa núi trước thì được làm Trưởng lão trước) cho nên Mẫn Công đã gọi con trai là sư huynh để cho nó đứng bên tả. Mẫn Công là sư đệ, đứng ở bên hữu Kim Địa Tạng.

Mẫn Công không những đã đem hết gia sản cúng cho Kim Địa Tạng xây dựng chùa, mà còn đến tất cả các đại tài thân cư sĩ ở Thanh Dương quyên cúng để hóa duyên dựng chùa. Các cư sĩ lên núi gặp Kim Địa Tạng, thấy ngài ở hang đá, nuốt đất trắng, ăn bột vàng, từ nơi xa xôi vạn dặm đến khổ tu ở Cửu Hoa Sơn, về nhà cũng đem cúng hết vàng bạc cùng hợp lực với Mẫn Công xây nên chùa Hóa Thành, mời Kim Địa Tạng dọn vào trong chùa ở. Bắt đầu từ đó Cửu Hoa Sơn đã trở thành Địa Tạng đạo tràng, biến thành thánh địa của Phật giáo. Ở Cửu Hoa Sơn chùa miếu mọc lên nhiều như cây rừng, Tăng Ni có hàng ngàn hàng vạn, hương khói nghi ngút quanh năm không tắt, cho nên còn có tên gọi là “Nước Phật Liên Hoa” – Hoa sen của nước Phật

Phục hổ thu đồ đệ


Phục hổ thu đồ đệ

Sau núi Cửu Hoa Sơn có một nhà sư trẻ bước tới, người đó cưỡi con quái thú, đi men theo con đường nhỏ dọc bờ sông, phía trước có một đôi chim bay lượn dẫn đường. Đó là đôi gà vàng, sống đã được ngàn năm ở trên vách đá Cửu tử. Vị Hòa Thượng này tên gọi Kim Kiều Giác, mười một tuổi đã xuất gia làm Tăng, vốn là người có họ gần với quốc vương nước Tân La . Nghe nói người này là Địa Tạng giáng sinh, mới cưỡi quái vật qua đường biển tới Cửu Hoa Sơn khai lập ra Địa Tạng Vương đạo tràng. Con quái thú đó không phải con gì khác mà tên gọi là Độc Giác Thiểm Điện Thú. Con thú chớp điện một sừng tục gọi là Tứ Bất Tượng nhìn được xa, chạy được nhanh, tất cả các loài dã thú đều phải sợ nó. Cho nên cưỡi nó đi thường để phòng địch.

Hôm ấy, Kim Địa Tạng theo Kim Kê (gà vàng), đến Cửu Tử Nhai, vừa nhìn đã thấy đây quả là nơi tu hành rất tốt. Kim vừa đi vừa nhìn không ngớt lời khen ngợi. Khi Kim vừa đặt chân lên một tảng đá lớn, còn chưa đứng vững đã nghe một tiếng nổ vang trời, núi sụt lở xuống một nửa. Kim Kê sợ quá bay mất một con, còn một con thì co đầu rụt lại không dám động đậy. 

Độc Giác thú rất tinh nhanh, không chờ Kim Địa Tạng rơi xuống chân núi đã vội vàng chạy tới trước mặt phò Kim Địa Tạng bay vút lên trời, trong nháy mắt đã tới Thiên đài. Chưa đặt chân xuống đất đột nhiên gió yêu quái nổi dậy khắp bốn phương mây đen cuồn cuộn, cát bay đá chạy, sương mù đen kịt từng lớp. Chính trong lúc này, Kim Địa Tạng đã phát hiện ở trên vách đá có một hang núi lóe sáng. Độc Giác thú liền chui vào trong hang đặt chân. Trong hang có một chiếc đài đá, xán lạn đường hoàng, hang tuy không to nhưng quả là nơi tránh gió trú mưa tốt. Người lấy từ trong túi quyển kinh, đặt ở trên đài, rồi khoanh tay lại nhắm mắt đọc kinh.

Cứu tôi với! Cứu tôi với! - Đột nhiên từ nơi xa truyền lại tiếng kêu cứu. Liền theo sau đó là tiếng gió thổi, hổ gào kinh thiên động địa.

Kim Địa Tạng vội vàng ra khỏi động, nhìn về phía có tiếng hổ gào, thấy ở trên núi trước mặt có một con mãnh hổ đuổi theo một đứa trẻ con. Người xuất gia làm gì có đạo lý nhìn thấy người sắp chết mà không cứu! Nghĩ đến đây, Kim lập tức cưỡi lên con thú một sừng, kẹp chặt hai chân vào lưng thú nói:

- Đuổi!

Thú một sừng lập tức tung bốn vó bay lên trên không trung như người cưỡi mây đạp sương mù, đuổi theo mãnh hổ. Lúc này, đứa trẻ chạy thục mạng ở phía trước, mãnh hổ đuổi sát theo sau. Mắt nhìn, Kim thấy đứa trẻ sắp bị hổ ăn thịt, Kim Địa Tạng liền từ trên thú một sừng nhảy xuống, nói:

- Bắt con hổ dẫn lại gặp ta!

Thú một sừng liền nhằm thẳng vào mãnh hổ xông tới, một người hai thú chạy thành một sợi chỉ.

Đứa trẻ bị mãnh hổ đuổi đến mức mê man, phải chuyển hướng, lại nhìn thấy con quái thú một sừng cũng đuổi gấp, thật là sợ hết hồn hết vía. Chạy quanh mãi, quanh mãi, bỗng trước mắt xuất hiện một bức tường đá, chận mất đường đi. Mãnh hổ há hốc mồm to tướng đỏ lòm đầy máu chạy tới. Đứa trẻ sắp rơi vào miệng hổ. Bỗng một luồng chớp sáng, Độc giác thú uốn mình, đứng thẳng. Mãnh hổ vốn chẳng coi Độc Giác thú uốn mình, đứng thẳng. Mãnh hổ vốn chẳng coi Độc giác thú là cái thá gì, miệng hoác rộng gào to lên một tiếng, xô tới vồ. 

Độc giác thú hơi né mình sang một phía khiến cho hổ vồ hụt. Đứa bé sợ đến mức không biết tiến lên hay lùi xuống, không biết nên tránh về hướng nào. Lúc này, từ bức tường đá bỗng nhiên xuất hiện một cửa hang, đứa trẻ vội vàng nấp vào trong đó. Mãnh hổ nhìn thấy, lại sợ mất miếng mồi đã kề tận miệng, cũng lui vào trong hang theo đứa bé. Ai ngờ, không chui vào hang thì thôi, vừa chi vào thì mãnh hổ đã sợ hãi. Chỉ nhìn thấy một luồng ánh sáng vàng chiếu thẳng làm cho mãnh hổ không thể động đậy được nữa. Té ra là Kim Địa Tạng đã chờ sẵn ở trong hang. Kim Địa Tạng phất áo cà sa, nhìn vào mãnh hổ nói:

Nghiệt súc to gan! Cớ sao dám giết hại mạng người! Tiếng nói vừa buông, lại có một đạo hào quang vàng chói chiếu thẳng vào mãnh hổ. Một tiếng thét lạ lung, con mãnh hổ lông vằn vừa nhảy nhót hung dữ, bỗng chốc đã biến thành một con hổ đá, vĩnh viễn không động đậy được nữa.

Đứa bé nhìn thấy rõ ràng, hiểu rõ sự việc như thế nào, vội vã “lục cục” quỳ xuống trước mặt Địa Tạng, vái lạy lia lịa.

Kim Địa Tạng nhắm chặt đôi mắt, khoanh hai tay nói:

A Di Đà Phật! Về nhà đi thôi! Đứa bé nói:
Thành tâm tu hành, không kể lớn bé. Một ngày sư phụ không bằng lòng thì một ngày đồ đệ con không dám đứng dậy.

Kim Địa Tạng trả lời. Cứ xếp bằng ngồi trước mặt hổ đá, người chỉ nhắm mắt khoanh tay, miệng đọc chân kinh. Đứa bé đã quỳ suốt ba ngày ba đêm, không một lời kêu khổ. Kim Địa Tạng thấy đứa bé có tấm lòng thành mới mở miệng nói:

- Tuổi nhỏ lòng thành, ta nhận làm học trò. Hãy đứng dậy!

Địa Tạng nhìn thấy đứa bé mặt mày đoan chánh, đôi mắt có thần, cho nên đặt pháp danh cho nó là Đạo Minh.

Đứa bé vui mừng liền sụp lạy. Đứa bé này không phải ai khác đó chính là con trai đại tài chủ Mẫn Công ở Cửu Hoa sơn. Đó là đồ đệ đầu tiên mà Kim Địa Tạng thu nhận ở Cửu Hoa Sơn.

*

Sau khi Kim Địa Tạng thu nhận Đạo Minh, thấy đồ đệ này rất nghe lời, trong lòng rất vui mừng. Hôm đó, người căn dặn Đạo Minh không được ra ngoài, phải trông coi ở trong hang, tĩnh tâm dưỡng tính. Bản thân người xuống núi hóa duyên, chuẩn bị xây chùa.

Kim Địa Tạng khoác áo cà sa vừa ra khỏi hang đá đang định xuống núi thì có một ông lão bước thẳng tới, cong lưng vái lạy nói:

- Xin hỏi sư phụ, có nhìn thấy một đứa bé mặt tròn, mắt to không?

Kim Địa Tạng nhìn thấy ông lão mặc lụa đeo vàng, biết ngay là người giàu có liền chắp tay trả lời:

- A Di Đà Phật! Tìm nó có việc gì?

Ông lão này chẳn phải ai khác, mà chính là đại tài chủ Mẫn Công ở

Cửu Hoa Sơn. Mẫn Công nói:

Chẳng phải là sư phụ đã nhìn thấy nó rồi ư? Nó là con trai của tôi. Mấy ngày rồi nó chưa về, làm tôi lo sợ muốn chết. Xin hỏi sư phụ, hiện nay cháu ở đâu?

Kim Địa Tạng nói:

Đang ở trong hang.

Tại sao không ra ngoài? -Mẫn công hỏi.

Vì cháu đã xuất gia theo bần Tăng rồi. –Kim nói.

Xuất gia ư? Mẫn Công nghe vậy vô cùng tức giận nói: Tôi chỉ có một đứa con trai, chỉ dựa vào nó để kế truyền nòi giống, sao có thể xuất gia được? Mong cầu sư phụ, hãy tha cho con trai tôi về -Mẫn Công nói rồi vái lạy liền liền.

Kim Địa Tạng nói:

A Di Đà Phật! Bây giờ ông bắt nó trở về sợ rằng nó cũng không trở về đâu!

Mẫn Công vội “lục cục” quỳ xuống trước mặt Địa Tạng, van nài:

Con tôi còn bé, nó không thể xuất gia được. Tôi muốn con trai tôi trở về! -Sau đó ông cụ hướng vào trong hang gọi to:

Con ơi, về nhà với cha đi! Đôi mắt của mẹ con khóc sắp mù rồi! Con ơi! Có lẽ nào ngay đến cả gia đình con cũng không cần nữa. Cha van con, con hãy trở về nhà cùng với cha!

Đạo Minh ở trong hang nghe thế rất đau lòng, liền bước ra cửa hang quỳ xuống trước mặt người cha, đem chuyện gặp hổ được sư phụ cứu thoát, trước sau kể hết một lượt, lại nói rõ đã xuất gia rồi, quyết không về nhà nữa.

Mẫn Công biết con trai mình là một người nói một không hai, liền lại quỳ xuống gập đầu vái lạy Kim Địa Tạng nói:

Đại ân của sư phụ cứu sống con trai tôi, tôi quyết không dám quên. Cúi mong sư phụ đại từ đại bi tha cho con trai tôi trở về nhà, sư phụ cần gì tôi xin có nấy.

Kim Địa Tạng nói:

A Di Đà Phật! Tôi đã là người tu hành, không cần cái gì cả, chỉ muốn mượn ở quý sơn đây một miếng đất để dựng chùa, đã là mãn nguyện lắm rồi.

Mẫn Công nói:

Được! Được! Được! Ơn cứu sống con trai tôi của ân sư, đang không biết đền đáp như thế nào, đừng nói một miếng đất, dù có cần trăm miếng, ngàn miếng cũng xin tùy tiện. Chín mươi chín ngọn núi này đều thuộc tôi quản lý. Ân sư nhìn ưng chỗ nào, cần bao nhiêu tôi cho bấy nhiêu.

Kim Địa Tạng nói:

Tôi chỉ cần một mảnh đất bằng chiếc áo cà sa thôi! Mẫn Công cảm thấy kỳ lạ nói:

Mảnh đất bằng chiếc cà sa thôi ư? Áo cà sa to được bao nhiêu? Ít ỏi quá! Để tôi dẫn ân sư đi chọn.

A Di Đà Phật!

Kim Địa Tạng đứng dậy định đi, trước mặt tự nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng thần. Người đi theo luồng ánh sáng thần ấy, Mẫn Công đi theo sau. Họ lên tới đầu ngọn núi, nhìn thấy luồng ánh sáng thần vòng quanh đầu núi một vòng, tiếp sau đó tỏa ánh sáng hào quang rực rỡ. Kim Địa Tạng cho rằng đây là thần linh tái hiện, đó là mảnh đất quý báu, liền luôn miệng niệm “Nam mô A Di Đà Phật” rồi hướng về bốn phương vái lạy liền liền.

Trái lại, Mẫn Công không nhìn thấy gì hết, chỉ thấy Kim Địa Tạng vái lạy tứ phương, cảm thấy rất kỳ quái, trong lòng nghĩ, có lẽ nào lão sư phụ nhìn thấy ở đây có vẻ hơi nhỏ một tí chăng?

Tức thì liền nói với Địa Tạng:

Thưa ân sư, ngọn núi này hơi bé quá phải không?

Không bé! Không bé! Kim Địa Tạng lại hỏi:

Nơi đây tên gọi là gì? Mẫn Công nói:

Nơi đây núi hoang ngọn nhỏ, làm gì có tên. Kim Địa Tạng nói:

Vừa ban nãy tôi nhìn thấy một luồng ánh sáng thần, vậy đặt tên là “Thần Quang Lĩnh” được không?

Thần Quang Lĩnh à?

Mẫn Công nói:

Được, được, được! Thế nhưng ngọn núi nhỏ này đã mấy đời nay chúng tôi đều không để ý tới, cũng chưa hề nhìn thấy thần quang, thế nhưng
đây không được rộng lắm, tôi nghĩ, có lẽ ân sư nên chọn mảnh đất khác thì tốt hơn.

Kim Địa Tạng nói:

Đây là Thần Quang bảo địa, hay là thí chủ còn có chút luyến tiếc chăng?

Mẫn Công vội nói:

Ân sư nói điều gì lạ thế chứ! Không phải là tôi luyến tiếc đâu, nếu trao ngọn núi nhỏ bé này cho ân sư, quả thật là tôi rất áy náy. Những chỗ tốt đẹp hơn nơi đây còn rất nhiều. Vì sao ân sư lại chỉ thích ở chỗ này? Có lẽ nào ân sư thật lòng chỉ muốn một mảnh đất bằng một áo cà sa?

Kim Địa Tạng nói:

Bần Tăng nói lời thật đó! Mẫn Công nói:

Vâng được! Vâng được! Xin tuân ý ân sư.

Thí chủ đã bằng long, chỉ cần mảnh đất bằng một áo cà sa, nhiều hơn một chú cũng không cần.

Kim Địa Tạng vừa nói vừa trải chiếc áo cà sa xuống, vặn mình một cái, áo bay lên không. Cà sa lập tức biến thành cái võng trời, bỗng chốc chụp kín hết cả chín mươi ngọn, lại còn chụp thêm cả một nửa thành Thanh Dương. Thành Hoàng lão gia nhìn thấy ánh sáng thần chiếu tới, sợ quá phải chạy ra ngoài thành. Cho nên miếu Thành Hoàng của Thanh Dương ở ngoại thành là vì lẽ đó. Ngọn Thần Quang cũng thành tên từ đó.

Mẫn Công nhìn thấy Kim Địa Tạng Phật pháp vô biên, vội vã sụp quỳ xuống đất vái lạy nói:

Ân sư bề trên xin nhận của đồ đệ một vái. Khẩn cầu sư phụ thu nhận con làm đồ đệ!

Và như vậy Mẫn Công đã là đồ đệ thứ hai của Kim Địa Tạng. “Tiên tiến sơn môn vi Trưởng lão”, (Ai đến cửa núi trước thì được làm Trưởng lão trước) cho nên Mẫn Công đã gọi con trai là sư huynh để cho nó đứng bên tả. Mẫn Công là sư đệ, đứng ở bên hữu Kim Địa Tạng.

Mẫn Công không những đã đem hết gia sản cúng cho Kim Địa Tạng xây dựng chùa, mà còn đến tất cả các đại tài thân cư sĩ ở Thanh Dương quyên cúng để hóa duyên dựng chùa. Các cư sĩ lên núi gặp Kim Địa Tạng, thấy ngài ở hang đá, nuốt đất trắng, ăn bột vàng, từ nơi xa xôi vạn dặm đến khổ tu ở Cửu Hoa Sơn, về nhà cũng đem cúng hết vàng bạc cùng hợp lực với Mẫn Công xây nên chùa Hóa Thành, mời Kim Địa Tạng dọn vào trong chùa ở. Bắt đầu từ đó Cửu Hoa Sơn đã trở thành Địa Tạng đạo tràng, biến thành thánh địa của Phật giáo. Ở Cửu Hoa Sơn chùa miếu mọc lên nhiều như cây rừng, Tăng Ni có hàng ngàn hàng vạn, hương khói nghi ngút quanh năm không tắt, cho nên còn có tên gọi là “Nước Phật Liên Hoa” – Hoa sen của nước Phật

Đọc thêm..